Kính thưa cậu,
Vậy là dự định đưa gia đình con qua thăm cậu theo ý nguyện của mẹ con, của bé Tý và của con đã không kịp thực hiện. Cậu đã bước lên chuyến tàu cuối cùng, chuyến đi không ai tránh khỏi trong kiếp nhân sinh, dù có níu kéo hay chần chừ đến mấy.
Những ngày này ở Florida (Mỹ) mợ và các chị cũng bận rộn sắp xếp công việc để đưa tiễn cậu. Ở Huế, mẹ con và cậu Vu cũng đở tổ chức lễ cúng và cầu siêu và để bà con gia đình thân thuộc ở Huế nhóm họp tưởng nhớ và cầu nguyện cho cậu. Còn ở xứ xa trời xanh mây trắng New Zeatháng con cũng bần thần thương nhớ người cậu đáng kính, giỏi giang với nụ cười hiền từ thưở nào giờ đã không còn nữa.
Con nhớ những năm tháng thời thơ ấu, khi cả đại gia đình mình sống dưới mái nhà có vườn mai trước ngõ của ôn mệ, là thời điểm con sống gần gia đình cậu mợ. Cậu luôn là một người làm việc siêng năng, tài giỏi và tận tụy. Lúc nào con cũng thấy cậu cũng bận sửa đồ điện tử, từ loa, radio tới cassette. Cậu còn nhận việc chuốt vành nón để cả nhà làm thêm trong những năm 80s đầy khó, khăn. Cậu giúp mệ đi giao sữa đậu nành cho các quán giải khát, cafe vào buổi sáng và thu chai sữa về buổi chiều. Cuộc sống tuy vất vả, khó khăn nhưng cậu vẫn hiền lành hay cười. Tụi con vẫn luôn nhớ những bữa cơm gia đình cậu rất vui và mấy đứa nhà con hay chạy sang chơi hóng hớt. Các chị Nhật Hà - Nhật Hằng con cậu thì luôn ngoan hiền, học giỏi nức tiếng, đạt được nhiều giải thưởng và khi nào cũng là các tấm gương mẫu mực cho tụi con bắt chước theo và tới giờ vẫn vậy.
Nhờ cậu mà con biết tới tiếng hát danh ca Thái Thanh và ban hợp ca Thăng Long, hay Sơn ca 7 khi cậu đem các băng cassette thời trước về mở trên cái máy cũ kỹ của cậu. Rồi các buổi tối cậu mở radio cho cả nhà nghe đài BBC Việt ngữ hay chờ phát các bài Thánh ca mỗi đêm Giáng sinh để bọn con nghe cho biết. Những đêm mùa đông, trên chiếc giường bên cạnh bàn học, cậu có chương trình "Đọc truyện" rất hấp dẫn và mong đợi đối với các con cháu. Cậu đọc truyện Tàu - Thủy Hử, Tam Quốc Chí, hay truyện kiếm hiệp Kim Dung với các chương hồi rất hấp dẫn hồi hộp. Những kỷ niệm đó với cậu và gia đình cậu đã tạo nên những hoài niệm tuổi thơ êm đềm cho tụi con.
Khoảng năm 1991 - 1992, gia đình cậu vào Sài Gòn rồi đi Mỹ sau đó. Những năm đầu qua Mỹ tuy cuộc sống khó khăn nhưng cậu mợ đã luôn nhớ đến các chị em con ở quê nhà với những món quà vào dịp đầu năm học hay Tết. Mẹ con vẫn còn giữ chiếc cassette Sony màu đỏ được sắm từ quà tết của cậu mợ để con học tiếng Anh năm lớp 9 (1993), đó cũng là tiền đề chắp cánh cho con bay xa. Những ân tình quý giá
đó các chị em con luôn ghi nhớ.
Còn nhiều kỷ niệm khác nữa với những lần cậu về Việt Nam hay tháng 6 năm 2000 con có dịp qua Mỹ thăm gia đình cậu mợ và các cậu dì anh chị em khác. Những kỷ niệm hoài niệm không thể kể hết hôm nay.
Hôm nay trong niềm tiếc thương vì cậu đã đi xa, con tưởng nhớ tới cậu, những kỷ niệm với cậu thời xưa và những ân tình quý giá cậu mợ đã dành cho gia đình chị em con. Con xin nguyện cầu cậu được yên nghỉ nơi miền ăn vui, không còn đau đớn thân xác, và luôn dõi theo, phù hộ cho mợ cùng gia đình.
Con xin kính tiễn cậu.
Bé Ty - Nam Giao
(New Zealand, July 2025)
Cậu Ngân và bé Tý (Allentown, PA, US, 6/2000)